Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Vesak 2014 - bạn và tôi :)

Chả biết ngoài trời đang như thế nào, như thể ông trời đánh đổ cái chảo dầu xuống dưới ấy. Không thể ngủ đc, lăn lộn từ trên giường xuống dưới đất, kể ra có đặt cái nồi nước ở đây chắc nó cũng sôi ý. Thôi thì không thể ngủ đc vì nóng, lại cộng thêm chưa thể học nổi vì nóng, vừa tắm xong, mình ngồi viết cái note này :)). một lý do hoàn hảo để ngụy biện :)) Chắc cũng chả thể nhớ đc hết nhưng sẽ edit dần dần, coi như viết nhật kí cho 4 ngày ở Ninh Bình :v


Ngày đầu tiên: Sáng hôm ấy, mình và mấy đứa đứa nào cũng dậy muộn. 4h50, vội vàng dậy đánh răng rửa mặt rồi vội vàng cắp mông ra bến xe bus vì sợ nhỡ mất chuyến đầu tiên, sợ bị bỏ lại tại Hà Nội này, sợ đến muộn không tham gia đc cùng mọi người. Í ới gọi nhau rồi thì cuối cùng mình và Nam lên xe trước, dù sao cũng may mắn là tất cả mấy đứa đều có mặt đông đủ tại chỗ điểm danh. Nhưng thật là, đi vội quá và đã quên ko mang cái thẻ xe bus, trên người ko có ảnh cũng chả có bất kì giấy tờ gì... Cũng tại mình chủ quan và chưa kip đi in ảnh :(. Suýt nữa cứ tưởng phải về, khi mà đã đang ở Ninh Bình rồi... Về sau thì mình vs Tám lật đật chạy đi in ảnh, à mà in ảnh ở Ninh Bình rẻ 1 nửa so với ở Hà Nội :)). Cuối cùng cũng xong xuôi và được về chùa Đẩu trước khi lên xe đến Bái Đính. Mọi người tập trung và ăn trưa. Món ăn trưa chay đầu tiên có vẻ rất thú vị và ngon miệng (mình chỉ dừng ở đây :v). Thế rồi xếp hàng theo tổ và đợi để đc sắp xếp chỗ nghỉ ngơi. Ngồi mãi, vì nhóm Ngoại ngữ là nhóm tận 11, thế nên là nhóm cuối cùng có chỗ nghỉ, và đó là chỗ góc trong cùng gần chỗ đựng đồ. Nhỏ thôi nhưng lúc ấy cũng muốn lăn quay ra ngủ, nằm đc 10p thì phải dậy để lên BĐ tập duyệt lần cuối trước khi vào ngày Đại lễ chính thức. Ôi trời, cũng đặt ra bao nhiêu là tình huống, cơ mà thực ra thực tế khác nhiều :)) Chiều hôm ấy đi 1 vòng từ cổng Tam Quan, dọc hành lang La hán ( Nghe chị HDV nói rằng họ là La hán, đã tu nhưng chưa đủ để thành phật, họ là những đệ tử của Phật. mỗi bức tượng nặng gần 3 tấn, mỗi đoạn lên là 9 bậc thang, con số 9 là con số sinh, tượng trưng cho sự sinh sôi và phát triển). Sau đó là đến Tháp Chuông và Điện quan âm, tiếp theo là điện Pháp chủ, nơi diễn ra chính của các hoạt động. Thế rồi chia nhau hoạt động, mình được ở sân Tam Quan. Giờ cũng chả nhớ hôm đó đã làm những gì nữa, chỉ nhớ là được sư Thầy cho kẹo thôi :)), và sau đó là màn tự sướng của mấy chị em :)). Tối về cũng muộn và mấy chị em thay nhau đi tắm giặt... và mình đã giật mình khi bước từ trong phòng vs ra, ôi các bạn ấy đang TẮM TIÊN... :)) Hôm đầu mọi người dậy rõ sớm, cơ mà giờ thì cũng đỡ sớm rồi , hi vọng mấy ngày nữa mình cũng vẫn sẽ có thói quen dậy sớm :3

Ngày thứ 2 ở NB: Đêm ngủ tại chùa hôm đầu tiên thực sự rất lạnh, và hậu quả là đứa đã ốm sẵn như mình lại thêm nặng hơn chút. Được chị Dung ưu ái cho lên điện Pháp chủ để đỡ phải đứng nắng, mình, anh Tùng và Nam ở một đội. Giờ nghĩ lại vẫn buồn cười cái buổi làm việc chính thức đầu tiên của 3 anh em bắt đầu bằng một cuộc du ngoạn từ cổng Tam quan đến chỗ bến xe và lại từ bến xe ngược về Tam quan :)). Đi với anh là đc đi xe điện như thế đấy :)), lúc về rõ sợ bị hỏi tội nhưng may ko làm sao :)). Trực ngày đầu tiên mới thấy được sức ngủ của Nam đại hiệp thật phi thường, :)) đặt đâu nó cũng có thể ngủ đc mới lạ chứ. Khi thì ngủ trên vai của 1 chị, khi thì gục xuống bàn, khi thì gục ngay đc ở trên ghế khi chuẩn bị có chương trình biểu diễn văn nghệ :v. Lúc trưa thì hiếm khách nước ngoài kinh khủng, 3 anh em bắt đc 1 cặp vc mới cưới đi hưởng tuần trăng mật và làm tour guide cho họ nhân lúc nghỉ trưa, ít ra cũng có mấy cái ảnh, cơ mà hình như ko xin mail rồi thì phải. Lúc đang đứng xem tranh cùng Nam thì đc 1 chị nhà báo ra chụp ảnh, chị bảo hi vọng nó được chọn để đăng báo, cũng đc phỏng vấn như ai, mà chả biết có đc lên VN express hay chưa :)). Cơ mà đc ăn uống ở đó có bồi dưỡng quen, món phụ ngon hơn cả cơm chính..đến giờ này tự nhiên thấy đói và thèm đc ăn gì đó. :(( Ôi các bạn Bồi Dưỡng ơi :(( thèm ăn trà sữa, uống nước chanh dây, chanh muối quá :((
À quên chưa kể, sáng hôm đó diễn ra lễ Tắm Phật, ôi chu choa... ước gì tôi mang máy ảnh :(( Bóng bay ngập trời, chim bồ câu bay tứ phía... Có 1 điều duy nhất khiến mình thấy áy náy, đó là việc các đại biểu VIP, các sư thầy bị lạc và chả biết phải làm thế nào, họ phải ngồi đợi ở dưới gốc cây :(. Cũng đã cố gắng lắm rồi nhưng mà ban Lễ tân ko hiểu sao mà ko tới để đón các thầy, làm mình tưởng cái Perfomance ở điên Quan Âm là tch mời các đại biểu, hình như về sau cũng có cãi cọ với người dân thì phải, mất hình ảnh quá đi :(. Nhưng cũng may hình như về sau mọi việc cũng đc giải quyết ổn thỏa J
Hôm ấy chạy ngược chạy xuôi mãi và cuối cùng bị về muộn, cơ mà cũng kịp để xem pháo hoa khai mạc cũng là 1 cái hay

Ôi thật là nóng mà, ước gì bây giờ được ở trên chỗ nhà khách lộng gió lúc ăn buffe nhỉ? Ăn ngon, được phục vụ như đại biểu VIP mà ngại quá đi! Hôm đấy còn được thắp hoa đăng lung linh ở chỗ Hồ Tiên, được ngồi ngay gần nơi các thầy đọc lời cầu khấn nguyện cho hòa bình thế giới! Lúc đọc xong thì trời lộng gió luôn, làm m nghĩ đến phim Tây Du Kí :v. Sau đó nhớ nhất là cái cảnh cả đoàn kéo nhau lên chỗ nhà khách và hát hò dô ta :)) Lúc về đc đi xe điện như kiểu cảm giác mạnh :v


Ngày cuối cùng, sáng trực ở cổng Tam quan nội vs các bạn tri khách khác. Đã khản đặc tiếng và gần như mất giọng, cũng chắc tại mình nói nhiều quá, và họng lại ko tốt nữa. Ngày cuối cùng đông lắm, may mà xin đc thuốc ngậm từ mấy bác tại phòng y tế. Trưa ăn xong lang thang kiếm chỗ ngủ, mình và chị Mai nằm ngay sau tượng phật ở điện Pháp chủ. Ngủ thì chả ngủ đâu mà toàn nằm nói chuyện, nói chung sau khi nói chuyện xong mình cũng nhận ra được một số điều ý nghĩa, và mình cũng cần phải cố gắng nhiều hơn. Đó cũng là chị vs mình có duyên nên mới nói vs nhau những chuyện đó đây mà.
Chiều ra ngoài cổng Tam quan ngoại, gặp 1 cặp vc người nước ngoài và đc họ tặng cho 1 tấm hình Phật :) Ngoài ra lại còn được chị ấy cho 1 viên kẹo ngậm cho đỡ ho cơ :* Mình cũng đc biết cái loại hoa vàng vàng cắm nhiều ở cổng, ở nước ngta nó tượng trưng cho sức sống mạnh mẽ, nở vào tháng 11, khi ma ở đó tiết trời lạnh và mọi vật đóng băng, cơ mà loài hoa ấy vẫn sống sót.Mình cũng sinh tháng 11 nè :)) (tự sướng tý).
Sau đó mấy anh em lên trên điện Tam thế và ngắm Phật Di Lặc từ nơi cao nhất ở BĐ. Ở đó gió mát, khung cảnh thì thực sự như kiểu tranh họa đồ luôn ấy!!! Cứ muốn ở đấy mãi ko muốn xuống
Tối hôm ấy lại đc ăn buffe và xem đốt hoa đăng, nói chung là đẹp lắm, 1500 sv cầm hoa đăng cơ mà. Mà ăn no quá đau cả bụng, đầu tiên cứ tưởng bị làm sao cơ :))

 Và tối nay thì đang ngồi viết note :)) Sau khi đi xong thì mình cũng nhận ra Nguyên với tinh thần tự sướng ngút trời , cao hơn cả mình :)) Nam giáo sư với tài ngủ mọi lúc mọi nơi và khi tỉnh dậy thì thường hóng trượt vì chệch tần số J) Tám bà bà vs câu phát ngôn bất hủ: Bình nói như là không cần thở :)), Dung thầy bói wei sư sei , Nguyệt tưng tửng, Mai Mai kinh điển và Tùng *Thân Thiện* =))) Và điều quan trọng là hi vọng sau đợt này, mình lại dắt túi thêm đc 1 số người bạn thân :)
Cơ mà nghiêm túc mà nói thì đang rất nhớ mọi người, nhớ chùa Đẩu Long, nhớ Bái Đính, cổng tam quan, điện Pháp chủ và Điện Tam Thế. Cầu mong sẽ không có chiến tranh VN – TQ và mọi người sẽ luôn được bình an!
Đặc biệt cầu cho 1 tỷ tỷ bình an nhé! Cố gắng và mạnh mẽ lên… Ko đc ngủ cùng em nữa thì đừng có mà mất ngủ đấy nhá :3
Love u all!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét