Trước sinh nhật mấy ngày, mình còn vẫn cứ đấu tranh liệu có nên public ngày sinh nhật của mình không, có khóa wall facebook không... Chỉ là sợ, sợ những điều nhạt nhẽo và vô vị đến với sinh nhật của mình. Lại còn cộng thêm chút ích kỉ, luôn muốn mọi người nhớ đến sinh nhật của mình mà ko cần có bất cứ công cụ gì để nhắc nhở...
Mấy năm rồi từ khi học Đại học, mình không public ngày sinh của mình. May mắn trôi qua 3 năm, sinh nhật vẫn là ngày mà mình thấy mình ích kỉ, tuy nhiên nó cũng là 3 sinh nhật có ý nghĩa rất nhiều.
Năm nay, năm cuối đời sinh viên, mình cũng không muốn deep chút nào, nên cuối cùng quyết định thử đối mặt với nỗi sợ hãi vu vơ kia một lần, âu cũng là một trải nghiệm đáng để thử mà :)
Cám ơn mọi người vì những lời chúc hôm nay, những lời tốt đẹp dành cho mình... Cũng hi vọng rằng những lời chúc ấy sẽ thành hiện thực, và để thành hiện thực thì mình vẫn cần phải cố gắng nhiều nữa... :)
Ngày hôm nay, muốn gửi lời cám ơn đến mẹ vì đã sinh ra mình, cơ mà cũng chỉ biết nghĩ trong đầu vậy thôi... mình vẫn còn quá nhát để nói ra, cũng như cũng không quen nói mấy câu sến súa ấy cho gia đình. :( Cám ơn vì mình được sinh ra, được sống để biết được cuộc đời này thật nhiều màu sắc!
Ngày hôm nay, cám ơn anh người yêu lặn lội từ quê lên đón sinh nhật với mình, chỉ vậy thôi là đủ rồi, cũng chả đòi hỏi gì hơn cả... :)
Ngày hôm nay cám ơn các bạn ở HanuTimes vì những lời chúc đáng yêu và clip dễ thương như thế. Cám ơn đặc biệt bạn phó chủ tịch đã cất công thức đến 4h sáng để làm clip tặng mình, cám ơn m vì cũng luôn đồng hành bên tao, cho tao chỗ dựa vững chắc khi mệt mỏi, cho tao biết lặng lại, chậm và chắc hơn...
Món quà của mama Huê
Ngày hôm nay, cám ơn đặc biệt đến bộ tứ Youthnet... Đến với mọi người như cảm giác mình được đến ở một thế giới khác, một thế giới vốn rất thân quen: đằm hơn, ấm áp hơn, không mệt mỏi, không suy tư, chỉ là những câu chuyện đời thường như chúng ta vốn thế... Cũng chả phải gồng mình, là nói với nhau về cuộc sống của mỗi người, là gặp những cô nàng thấy cuộc đời thật nhiều màu sắc và hay ho. Chúng ta sống chậm lại để tận hưởng cuộc sống qua những câu chuyện chả đầu chả cuối...Là con bé Pi vẫn lơ ngơ lạc đường đến tận TheO chùa Láng, là cô gái Lạc lãng mạn đáng yêu, là chị Quỳnh với nhiều câu nói bỗ bã mà lại buồn cười, là chị Hương A Đầu sống nhiều triết lí và câu nói bất hủ: Em không điên, e bị thần kinh thôi =)))
Cám ơn mọi người vì một buổi tối ở TheO, đi ăn nướng và lượn lờ trên phố để hóng gió và hít hà hoa sữa. Cám ơn mọi người vì chúng ta là những người bạn của nhau :)
Sinh nhật năm nay, không quá ồn ào, đủ vui, đủ đằm để chuẩn bị bước vào một tuổi mới!
Món quà tự tặng cho bản thân mình! Chúc mình luôn sống vui và ý nghĩa và luôn có những người bạn tuyệt vời ở bên :)
Pi, 15/11/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét